P-500
Top Contributor
Trong bất cứ một môn thể thao đối kháng nào, chuyện hên xui được đặt lên hàng “không thể tính được”. Tuy nhiên làm HLV có những thứ bí mật cao cấp - ngoài kỹ thuật chiến thuật và những thứ kinh nghiệm linh tinh khác – một trong những điều quan trọng là: làm sao để “gà” của mình luôn may mắn hơn “gà” của HLV kia. Mỗi HLV đều có một nguyên tắc riêng để làm tăng may mắn, HLV nào không hoặc chưa từng nghĩ tới những yếu tố “tâm linh” hay tâm lý này thì chưa phải là một HLV đào tạo gà đá độ chính hiệu. Nhắc tới đá gà thì em có kinh nghiệm tới…ba đời gia truyền, từ đời ông Nội luyện gà đá cựa thiệt rồi đời Cha đá gà cựa sắt, đá cá,..tới đời em tập tành đá gà chút ít thì tới dịch Cúm Gà, thế là chuyển sang đào tạo Đá Người cho nó oai hơn. Nói tới đá gà nghệ thuật thì các bác có thể tìm đọc sách của cụ Vương Hồng Sển hoặc ngoài Bắc thì có cụ Nguyễn Tuân, cái thời đá cựa thật mới đúng là nghệ thuật: từ nuôi dạy cho tới cách mang ra đá rồi cáp độ,…nói chung là về khoản này thì các cụ nhà em có thể nói tới mai vẫn chưa xong. Riêng em thì mang ra ứng dụng vào chuyện thi đấu bóng bàn – cũng có phần tương tự luyện gà thuở xưa.
Làm HLV như người khác thế nào em không biết, chứ bản thân em thích nhất là khi ngồi chỉ đạo chiến thuật trong các giải đấu. Trò mình thắng, nó vui 1 còn mình sướng 10, vì trận đấu người ta chỉ thấy có 2 vdv đấu nhau, nhưng thực tế là HLV tham gia vào rất nhiều – bên nào không có HLV xem như là chấp tới 4 điểm: đở và giao bóng hết 2 điểm rồi, tấn công và phòng thủ phản công hiệu quả lấy thêm 2 điểm nữa. Trò đánh chỉ mệt cái thân, nhưng thầy ngồi sau mệt cả óc và mỏi miệng. Chỉ đạo thế nào trong vòng 1 phút lấy được 4-8 điểm của trận đấu là một nghệ thuật. Nhưng cái điều đáng sợ hơn nữa là làm sao trước khi vào đấu đã nắm chắc trong tay 2-4 điểm, làm sao để những lúc “quan trọng” mà gà của mình luôn có lợi thế, thì đó mới là đặc biệt cao cấp. HLV dạy ngày dạy đêm, mà khi vào đấu không giúp trò lấy chắc mấy điểm ấy, để khi có căng thẳng là nó luôn thua thì đáng giận lắm. Hùi còn đi “lượm banh” cho bạn bè tập đánh, có đứa bạn nói đùa rằng “anh dạy sao cho bọn em đánh cứ bôn bàn và leo lưới hoài là được!”. Thời ấy mình nghĩ “phải mà tao biết cách dạy như thế thì tao làm tỉ phú roài..”.
Là một KTS, Phong Thủy là cái thứ “kỵ hệ” mỗi khi bàn thảo thiết kế với chủ nhà, nhất là khi bà chủ đi coi “thầy” về phán cứ như mình là họa viên cho họ. Vì vậy em phải tự trang bị cho mình rất nhiều kiến thức “phụ”, tuy phụ nhưng lại là thứ kiếm ăn rất hiệu nghiệm, gặp tay “thầy” nào phán bậy – ngược với thiết kế của em, là em móc các kiến thức này ra mà huyên thuyên – “thầy” mà đụng phải “sư” thì có mà bể đầu nhá! Mọi thứ đều xoay quanh cái gọi là Ngũ Hành Sinh Khắc, nó bao gồm mọi thứ trên đời, từ tuổi tác, tạng người, màu sắc cho tới hướng nhà kiểu nhà,…Thầy mà phán láo thì em vặn mấy phát sẽ nín khe, kiếm đường cút ngay. Nhưng thông thường em chỉ giả vờ ngu ngơ “em chã” khi mà mấy lão thầy đó đã đưa chủ nhà vào mê hồn trận, thầy xơi đầu và lòng thì cũng nhường sư cái chéo cánh, chỉ tránh những trường hợp xung khắc tuổi mạng – phần còn lại là “tùy duyên”. Thật ra những kiến thức này thuộc dạng căn bản, ngay trong Đại Học cũng được dạy một cách chính quy, chỉ cần học thuộc lòng và tính toán chút ít. Chỉ có 5 nguyên tố: Kim – Mộc – Thổ - Thủy – Hỏa, chúng sinh khắc nhau theo các quy luật tự nhiên: Kim khắc Mộc giống như dao chặt gỗ. Mộc khắc Thổ giống như cây mọc trên đất. Thổ khắc Thủy vì đê có thể chặn dòng nước. Thủy khắc Hỏa như lấy nước dội vào lữa và Hỏa khắc Kim như lữa có thể đốt chãy kim loại. Tuy nhiên nếu chỉ có vậy thôi thì chẳng có gì đáng nói.
Làm HLV như người khác thế nào em không biết, chứ bản thân em thích nhất là khi ngồi chỉ đạo chiến thuật trong các giải đấu. Trò mình thắng, nó vui 1 còn mình sướng 10, vì trận đấu người ta chỉ thấy có 2 vdv đấu nhau, nhưng thực tế là HLV tham gia vào rất nhiều – bên nào không có HLV xem như là chấp tới 4 điểm: đở và giao bóng hết 2 điểm rồi, tấn công và phòng thủ phản công hiệu quả lấy thêm 2 điểm nữa. Trò đánh chỉ mệt cái thân, nhưng thầy ngồi sau mệt cả óc và mỏi miệng. Chỉ đạo thế nào trong vòng 1 phút lấy được 4-8 điểm của trận đấu là một nghệ thuật. Nhưng cái điều đáng sợ hơn nữa là làm sao trước khi vào đấu đã nắm chắc trong tay 2-4 điểm, làm sao để những lúc “quan trọng” mà gà của mình luôn có lợi thế, thì đó mới là đặc biệt cao cấp. HLV dạy ngày dạy đêm, mà khi vào đấu không giúp trò lấy chắc mấy điểm ấy, để khi có căng thẳng là nó luôn thua thì đáng giận lắm. Hùi còn đi “lượm banh” cho bạn bè tập đánh, có đứa bạn nói đùa rằng “anh dạy sao cho bọn em đánh cứ bôn bàn và leo lưới hoài là được!”. Thời ấy mình nghĩ “phải mà tao biết cách dạy như thế thì tao làm tỉ phú roài..”.
Là một KTS, Phong Thủy là cái thứ “kỵ hệ” mỗi khi bàn thảo thiết kế với chủ nhà, nhất là khi bà chủ đi coi “thầy” về phán cứ như mình là họa viên cho họ. Vì vậy em phải tự trang bị cho mình rất nhiều kiến thức “phụ”, tuy phụ nhưng lại là thứ kiếm ăn rất hiệu nghiệm, gặp tay “thầy” nào phán bậy – ngược với thiết kế của em, là em móc các kiến thức này ra mà huyên thuyên – “thầy” mà đụng phải “sư” thì có mà bể đầu nhá! Mọi thứ đều xoay quanh cái gọi là Ngũ Hành Sinh Khắc, nó bao gồm mọi thứ trên đời, từ tuổi tác, tạng người, màu sắc cho tới hướng nhà kiểu nhà,…Thầy mà phán láo thì em vặn mấy phát sẽ nín khe, kiếm đường cút ngay. Nhưng thông thường em chỉ giả vờ ngu ngơ “em chã” khi mà mấy lão thầy đó đã đưa chủ nhà vào mê hồn trận, thầy xơi đầu và lòng thì cũng nhường sư cái chéo cánh, chỉ tránh những trường hợp xung khắc tuổi mạng – phần còn lại là “tùy duyên”. Thật ra những kiến thức này thuộc dạng căn bản, ngay trong Đại Học cũng được dạy một cách chính quy, chỉ cần học thuộc lòng và tính toán chút ít. Chỉ có 5 nguyên tố: Kim – Mộc – Thổ - Thủy – Hỏa, chúng sinh khắc nhau theo các quy luật tự nhiên: Kim khắc Mộc giống như dao chặt gỗ. Mộc khắc Thổ giống như cây mọc trên đất. Thổ khắc Thủy vì đê có thể chặn dòng nước. Thủy khắc Hỏa như lấy nước dội vào lữa và Hỏa khắc Kim như lữa có thể đốt chãy kim loại. Tuy nhiên nếu chỉ có vậy thôi thì chẳng có gì đáng nói.